Saturday, August 2, 2014
Khi giấc mơ tàn
Thôi.... đừng mơ với mộng
Đừng nặng yêu thương
Để trong đêm trường mình ta thui thủi
Người là mây cao
Ta là người lữ hành giữa nhân gian nhốm màu đau khổ
Ta từng trèo đèo vượt núi chỉ mong chạm được vào mây
Nhưng biết đâu mây ở trên cao vời vợi
Và khi giấc mơ tàn
Mình ta ngồi đó nơi góc phòng
Lặng lẽ nhìn màn đêm buông xuống
Gặm nhấm sự cô quạnh tột cùng
Vì ta biết rằng.....
Sự tột cùng chính là lối thoát
Không Tên
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Post a Comment