Tuesday, May 27, 2014

Gửi vào cơn gió

Chiều nay, không gian buồn như rơi lệ xuống hàng bằng lăng đang reo lên vì gió biếc.

Tôi và con bạn đang ngẩn ngơ thả hồn trên con phố quen thuộc. Cảnh vẫn vậy, vẫn là hàng bằng lăng đã tím ngát khi vào hè, vẫn những ô cửa sắc màu từ quán cà phê quen thuộc, vẫn công viên ghế đá kỉ niệm, vẫn những cô bán hàng với tiếng reo cơ cực muôn thuở, vẫn trong vắt và tinh khôi đậm chất tình thơ. Hai đứa đi bên nhau, từng bước song song, không nói tiếng nào, thỉnh thoảng lén trút ra một hơi thở dài tựa khói mây buồn da diết.



Thấy nhớ quá đỗi một bước chân bước chính giữa, nhớ tiếng cười lanh lảnh í ới ca thán về thời tiết miền Trung, nhớ một hình bóng đã khuất dần, mãi mãi không thể xuất hiện như kí ức thấm đuộm của ngày hôm qua. Bạn tôi - đã giả từ trần đời, vì cớ chi bạn nỡ ra đi, để lại nỗi tiếc thương không thể nào vơi cạn. Bằng lăng vẫn thắm màu tím buồn, như khắc vào lòng mỗi đứa chúng tôi những vệt dài buồn đầy cay đắng.

Chẳng một lời từ biệt, cái Ngọc cứ khóc rồi trách mãi " Mày ác quá. Ít ra chào một câu rồi đi chứ". Tôi khóc mà vẫn cáu nhỏ bạn " Mày khờ. Nó có biết nó phải chết đâu". Rồi hai đứa ôm nhau khóc, khóc như mưa. Những chiều buồn ráo hoảnh nước mắt, hai đứa thôi khóc, nhưng nỗi buồn vẫn chưa thôi vơi.

Làm sao có thể vơi được nỗi sầu khi tình bạn đã vẹn hơn 8 mùa tri ân kỉ niệm. Làm sao có thể vơi được khi khắp mọi nơi vẫn đầy ắp hình bóng thân quen của bạn hiền. Làm sao có thể vơi được khi ngọn gió vẫn rí rào tấu khúc tình ca mỗi khi chiều về, bạn tên Phong mà. Gió vẫn thổi, phải chăng bạn cũng trở thành ngọn gió vỗ về những chiều hoài niệm?

Chiều nay sinh nhật bạn. Không bánh kem, không hoa, không quà tặng, chỉ có khói hương nghi ngút, khói cay xè khiến mắt ai cũng cay. Tôi ngồi hát vu vơ vài câu một bài hát cũ, chẳng nhớ là bài gì, chẳng rõ bạn có nghe được hay không, tôi chỉ muốn hát, hát cho bạn biết được chúng tôi đã và mãi mãi trao về bạn những lời hát tình cảm và chân thành nhất.

Vẫn những bước đều hường về tương lai, cuộc đời phía trước. Không còn bạn. Tôi và nhỏ Ngọc vẫn sẽ bước. Bước đi mạnh mẽ và vững chắc hơn, bước để chạm tới tương lai thành công, tương lai ngập tràn gió thổi, tương lai của bạn, của tôi và nhỏ Ngọc. Nắng sẽ sưởi ấm gió. Bạn có nghe chúng tôi gửi lời yêu thương đến hay không?

Nhớ bạn. Mãi mãi nhớ bạn.

Nguyễn Hoàng Trinh
(số 31 trần hưng đạo, thị trấn ngô mây, huyện phù cát, tỉnh bình định) alt

About ""

Lorem ipsum dolor sit amet, consectetur adipiscing elit. Vivamus suscipit, augue quis mattis gravida, est dolor elementum felis, sed vehicula metus quam a mi. Praesent dolor felis, consectetur nec convallis vitae.

Post a Comment

Bài mới

 
Copyright © 2013 Lưu bút học trò